đã thấy xuân về với gió đông
Cuốn hồi ký gồm những câu chuyện về những thăng trầm cuộc đời của bà Nguyễn Thị Xuân Phượng từ năm 1945. Vào những năm 1967, khi đang là bác sĩ công tác tại Ủy ban Liên lạc văn hóa với người nước ngoài, do giỏi tiếng Pháp, bà Nguyễn Thị Xuân Phượng được Chủ
Ở Vịnh Bắc Bộ đã có gió Đông Bắc mạnh cấp 7, giật cấp 9, biển động mạnh. Ở huyện đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) đã có gió mạnh cấp 6, giật 8, biển động. Trong ngày và đêm 10/10, bộ phận không khí lạnh này tiếp tục ảnh hưởng đến các nơi khác ở Trung Trung Bộ và một số nơi ở Nam Trung Bộ. Gió trong đất liền hướng Đông Bắc mạnh cấp 3, vùng ven biển cấp 4-5.
Hoàn lưu của bão đã ảnh hưởng tới vùng biển phía Đông khu vực Bắc và giữa Biển Đông, gây mưa bão, gió mạnh cấp 6-7, giật cấp 8-9. Dự báo hướng đi của bão Ma-on. Ảnh: NCHMF. Hiện tại bão vẫn đang di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, tốc độ trung bình khoảng 15-20km/h.
Thống kê về dân số năm. 2004 cho biết Cần Thơ có 1.121.141 người, và Cần Thơ tiếp giáp. với 6 tỉnh: phía bắc giáp An Giang, Đồng Tháp, phía nam giáp Sóc. Trăng, Bạc Liêu, phía tây giáp Kiên Giang, phía đông giáp Vỉnh Long. Thành phố Cần Thơ không có núi mà chỉ toàn đồng
27-09-2022 14:42:00+07:00. - Tên cá nhân thực hiện giao dịch: Trần Xuân Hùng. - Mã chứng khoán: VTD. - Số lượng cổ phiếu nắm giữ trước khi trở thành cổ đông lớn: 0 CP (tỷ lệ 0%) - Số lượng cổ phiếu đã mua: 695,658 CP. - Số lượng cổ phiếu nắm giữ sau khi thực hiện giao
Đà Lạt Xa Nhau - Như Quỳnh. 8. Ai lên xứ hoa đào- Mai Thiên Vân, Quang Lê. 9. Thành phố buồn - Thế Sơn. 10. Thành phố sương mù - Như Quỳnh. Đà Lạt là vùng đất nhiều người yêu thích muốn đặt chân đến bởi sự bình yên và sắc hoa bạt ngàn. Bên cạnh đó, sương mù giăng
Dự báo khoảng ngày 26/9, Biển Đông sẽ đón bão số 4. Ảnh: Hoàng Hà. Dự báo, áp thấp nhiệt đới tiếp tục mạnh lên thành bão, đến khoảng ngày 26/9 áp thấp nhiệt đới/bão sẽ đi vào Biển Đông và còn tiếp tục mạnh thêm. Cường độ bão đạt cấp 9-10, giật cấp 12 và
Sáng nay gió mùa đông bắc tràn về. Anh em MU định vào hang trú rét thế mà lại phải thò ra gáy Ò Ó O O O O O lúc đầu thấy tưởng màu mè rườm rà mà sau thấy rê dắt sáng rồi sút chuẩn thật, mà 1 ít vẫn hơi đắt nếu thường xuyên ra sân mình nghĩ 1,2 mùa sẽ ổn
grafthessudu1978. XUÂN VỀ Đã thấy xuân về với gió đông, Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe, Mưa tạnh giời quang, nắng mới hoe. Lá nõn, nhành non ai tráng bạc? Gió về từng trận, gió bay đi.. Thong thả, dân gian nghỉ việc đồng, Lúa thì con gái mượt như nhung Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng, Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng. Trên đường cát mịn, một đôi cô, Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa. Gậy trúc dắt bà già tóc bạc, Tay lần tràng hạt miệng nam vô. 1937 Nguyễn Bính Thực hiện các yêu cầu sau Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên? Câu 2. Bài thơ trên thuộc thể thơ gì? Câu 3. Anh/chị hãy nêu tác dụng của việc sử dụng từ láy "xun xoe" trong câu thơ "Từng đàn con trẻ chạy xun xoe" Câu 4. "Trên đường cát mịn, một đôi cô, Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa." Nội dung tác giả đề cập đến thông qua 2 câu thơ là gì? Câu 5. Tác giả thể hiện tình cảm gì qua bài thơ trên? Gợi Ý Câu Trả Lời Câu 1 Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên Miêu tả Câu 2 Bài thơ trên thuộc thể thơ bảy chữ Câu 3 Tác dụng của việc sử dụng từ láy "xun xoe" trong câu thơ "Từng đàn con trẻ chạy xun xoe" thể hiện được niềm vui sướng, hân hoan, tâm trạng háo hức, hào hứng, nô đùa của lũ trẻ trẻ đón chào tết đến xuân về. Câu 4 "Trên đường cát mịn, một đôi cô, Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa." Nội dung Hai câu thơ thể hiện nét đẹp văn hóa làng quê Việt Nam khi các cô gái xinh tươi diện những trang phục dân tộc tham gia mùa lễ hội truyền thống với niềm tự hào, đầy hãnh diện. Câu 5 Tình cảm của tác giả - Niềm tự hào trước vẻ đẹp truyền thống tốt đẹp của dân tộc - Trân trọng, biết ơn với sự tiếp nối truyền thống văn hóa làng quê Việt Nam - Giữ gìn, phát huy và tiếp nối những giá trị truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc - Nhận thức được bổn phận, trách nhiệm trong việc cống hiến, xây dựng và bảo vệ những chân giá trị đáng tự hào. Chỉnh sửa cuối 2 Tháng hai 2023 Bài thơ "Xuân về" của tác giả Nguyễn Bính nói về cảnh vật, thiên nhiên, không khí mùa xuân nô nức, nhộn nhịp, vui tươi. Bức tranh thiên nhiên, con người được tác giả tái hiện, miêu tả hết sức chân thực và sinh động giúp người đọc dễ cảm thụ được nội dung, thông điệp tác giả truyền tải. Thông qua bài thơ, tác giả bày tỏ tấm lòng biết ơn, trân quý vẻ đẹp truyền thống văn hóa tốt đẹp, đáng tự hào của dân tộc. Từ đó, mỗi người nhận thức được bổn phận, trách nhiệm trong việc xây dựng, giữ gìn và phát huy vẻ đẹp truyền thống văn hóa của dân tộc. bài thơ học online ngữ văn nguyễn bính đọc hiểu
Xuân Về [Nguyễn Bính] ❤️️ Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích ✅Hướng Dẫn Soạn Bài, Giáo Án, Cách Lập Sơ Đồ Tư Duy Nhanh Đang Xem 7 đã thấy xuân về với gió đông hay nhất Nội Dung Bài Thơ Xuân Về Bài thơ Xuân về của Nguyễn Bính miêu tả bức tranh xuân ấy với hình ảnh thiếu nữ má hồng mắt trong, duyên dáng đi hội chùa làng. Cảnh xuân, tình xuân được nhà thơ nói đến rất bình dị, mộc mạc, rất thân thuộc. sau đây là Nội Dung Bài Thơ Xuân Về, mời bạn cùng đọc. Xuân VềTác giả Nguyễn Bính Đã thấy xuân về với gió đông,Với trên màu má gái chưa hiên hàng xóm, cô hàng xómNgước mắt nhìn giời, đôi mắt đàn con trẻ chạy xum xoe,Mưa tạnh giời quang, nắng mới nõn, ngành non ai tráng bạc?Gió về từng trận, gió bay đi…Thong thả, dân gian nghỉ việc đồng,Lúa thì con gái mượt như nhungĐầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng,Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ đường cát mịn, một đôi cô,Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội trúc dắt bà già tóc bạc,Tay lần tràng hạt miệng nam vô. Tìm hiểu thêm tác phẩm 🌱Tương Tư [Nguyễn Bính] 🌱 Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích Bài Thơ Về Tác Giả Nguyễn Bính Một số thông tin Về Tác Giả Nguyễn Bính, bạn có thể xem để dễ phân tích tác phẩm hơn. Nguyễn Bính 1918-1966 tên thật là Nguyễn Trọng Bính, sinh tại làng Thiện Vinh, huyện Vụ Bảng, tỉnh Nam Định. Ông mồ côi mẹ từ nhỏ, tự học ở nhà, bắt đầu làm thơ từ năm 13 tuổi, được giải khuyến khích thơ của nhóm Tự Lực Văn Đoàn năm 1937 với tập thơ Tâm hồn tôi. Nguyễn Bính đã sáng tác nhiều thể loại như thơ, kịch, truyện thơ… Ông sáng tác rất mạnh, viết rất đều và sống hết mình cho sự nghiệp thi ca. Ông được đông đảo độc giả công nhận như một trong các nhà thơ xuất sắc nhất của thi ca Việt Nam hiện đại. Phong cách nghệ thuật Bình dị, gần gũi Tác phẩm chính Qua nhà Yêu đương 1936; Những bóng người trên sân ga Thơ 1937; Cô hái mơ Thơ 2007; Tương tư; Chân quê Thơ 1940 Về Tác Phẩm Xuân Về Về Tác Phẩm Xuân Về , bài thơ thuộc thể thơ tự do với ngôn từ bình dị, mộc mạc, chân quê, rất phù hợp với phong cách nghệ thuật của Nguyễn Bính. Nội dung chính của tác phẩm chính là bức tranh về cảnh xuân, tình xuân được tác giả vẽ bằng ngôn từ bình dị, thân thuộc. Xem ngay về tác phẩm 🍀 Nhớ Đồng [Tố Hữu] 🍀Giá Trị Nội Dung Và Nghệ Thuật Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Xuân Về Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Xuân Về như thế nào? Bài thơ Xuân về được sáng tác năm 1937 in trong tuyển tập thơ Nguyễn Bính. Trong nền thơ Việt Nam hiện đại, Nguyễn Bính là thi sĩ viết nhiều về mùa xuân hơn cả, thậm chí ông còn được mệnh danh là “thi sĩ mùa xuân”, trong đó Xuân về có thể xem là tác phẩm nổi bật. Ý Nghĩa Nhan Đề Bài Thơ Xuân Về Ý Nghĩa Nhan Đề Bài Thơ Xuân Về đã thể hiện rõ ràng cảm nhận của tác giá về sự thay đổi cảnh sắc, con người khi mùa không khí mùa xuân đang bắt đầu ngập tràn khắp các con đường, ngõ xóm, tất ca tạo nên một nét xuân thuần hậu, nhẹ nhàng, chất phác, đậm hơi thở của xuân đất Bắc Đọc thêm tác phẩm ❤️️ Lai Tân [Hồ Chí Minh] ❤️️ Nội Dung Tác Phẩm, Nghệ Thuật Bố Cục Bài Thơ Xuân Về Bố Cục Bài Thơ Xuân Về được chia thành 4 phần cụ thể như sau Khổ 1 Vẻ đẹp khi gió xuân về Khổ 2 Vẻ đẹp khi nắng xuân về Khổ 3 Vẻ đẹp đồng quê xuân về Khổ 4 Cảnh đi trẩy hội mùa xuân Giá Trị Tác Phẩm Xuân Về Hãy lưu lại phần chia sẻ Giá Trị Tác Phẩm Xuân Về sau đây để nắm vững bài học nhé! Giá trị nội dung Khắc hoạ bức tranh xuân ấy còn có hình ảnh thiếu nữ với má hồng, mắt trong, duyên dáng đi hội chùa làng. Cảnh xuân, tình xuân được nhà thơ nói đến rất bình dị, mộc mạc, rất thân thuộc. Giá trị nghệ thuật Sử dụng từ ngữ gợi tả gợi cảm Hình ảnh thơ chân thực, gần gũi với mỗi con người Nhất định không nên bỏ qua bài 🌱 Từ Ấy [Tố Hữu]🌱 Giá Trị Nội Dung Và Nghệ Thuật Các bạn học sinh có thể dựa theo Dàn Ý Xuân Về sau đây để phân tích bài thơ nhé! I. Mở bài Giới thiệu tác phẩm “Xuân về” và tác giả Nguyễn Bính. Nêu nhận xét khái quát về nội dung, nghệ thuật của tác phẩm. II. Thân bài a. Vẻ đẹp khi gió xuân về Gió xuân mang hơi ấm và khí xuân làm hồng lên đôi má “gái chưa chồng”. Cô láng giềng, cô hàng xóm của nhà thơ bâng khuâng nhìn trời với “đôi mắt trong”. => Bức tranh xuân trẻ trung, tình tứ được chấm phá qua hai hình ảnh “màu má gái chưa chồng” và “đôi mắt trong” của cô hàng xóm đang “ngước mắt” nhìn trời xuân. b. Vẻ đẹp khi nắng xuân về Gió xuân thổi về từng trận rồi “gió bay đi”, gợi lên sự phơi phới. Mưa xuân, mưa bụi trắng trời, nay mưa đã tạnh, bầu trời rất đẹp, một không gian ấm áp “giời quang, nắng mới hoe”. “Lá nõn” là những mầm lá, những lá non màu xanh mượt, “nhành non” là những cành tơ mới nẩy lộc có nhiều lá nõn màu xanh như ngọc. => Lá xuân mỡ màng, non tơ sáng ngời lên lấp lánh. Các chữ “nõn”, “non”, bạc?”, đã gợi lên sắc xuân và sức xuân kì diệu. Cảnh xuân càng trở nên rộn ràng, vui tươi và hồn nhiên khi xuất hiện “Từng đàn con trẻ chạy xum xoe”. => Cảnh xuân càng trở nên ý vị đậm đà. c. Vẻ đẹp đồng quê xuân về Giêng hai là thời gian nông nhàn, bà con dân cày “nghỉ việc đồng”, ai nấy đều tíu tít trong lễ hội mùa xuân. Cánh đồng làng bát ngát “lúa con gái mượt như nhung”. Vườn tược, xóm thôn nở trắng màu hoa cam, hoa bưởi “ngào ngạt hương bay”. Mùi thơm nồng nàn, quấn quít “bướm vẽ vòng”. Chữ “đầy”, chữ “ngào ngạt” là hai nét vẽ gợi lên cái thần, cái hồn của vườn xuân chốn quê. => Cảnh bướm, hoa trong vườn xuân thật trữ tình nên thơ. Nguyễn Bính đã đem cái tình yêu mùa xuân, yêu làng mạc đồng quê để viết nên những câu thơ tuyệt bút về hương hoa, về bướm hoa trong mùa xuân d. Cảnh đi trẩy hội mùa xuân “Một đôi cô” duyên dáng, tươi xinh trong bộ đồ dân tộc “yếm đỏ khăn thâm” đi trẩy hội chùa. Các cụ già, bà già “tóc bạc” lưng còng, tay chống gậy trúc, vừa đi vừa lần tràng hạt, miệng lầm rầm tụng nam mô. => Cảnh trẩy hội xuân vừa tưng bừng náo nhiệt, vừa dân dã hồn hậu đáng yêu. 🔰Tổng kết Về nội dung Bài thơ là bức tranh xuân với hình ảnh thiếu nữ má hồng, mắt trong, duyên dáng đi hội chùa làng. Cảnh xuân, tình xuân được nhà thơ nói đến rất bình dị, mộc mạc, rất thân thuộc. Về nghệ thuật Từ ngữ gợi tả gợi cảm Hình ảnh thơ chân thực, gần gũi III. Kết bài Khẳng định lại giá trị chủ đề và những nét đặc sắc về nghệ thuật của tác phẩm. Soạn Bài Xuân Về Hướng dẫn Soạn Bài Xuân Về theo yêu cẩu của các câu hỏi trang 77 SGK Ngữ văn 10 tập 2 👉Câu 1. Liệt kê một số hình ảnh gợi tả không khí xuân về trong bài thơ. Đáp án Một số hình ảnh gợi tả không khí “xuân về” trong bài thơ Lá nõn, ngành non Người dân nghỉ việc đồng Lúa thì con gái Hoa bưởi, hoa cam rụng Các cô, các bà trẩy hội chùa. 👉Câu 2. Phát biểu cảm nhận về một hình ảnh đặc trưng cho bức tranh mùa xuân làng quê Việt Nam trong bài thơ. Đáp án Em thích nhất là hình ảnh lúa thì con gái. Lúa lúc này giống như một cô gái mới lớn, tràn đầy sức sống, xuân thì. Con gái là danh từ đã trở thành tính từ để làm rõ tính chất của lúa còn non, còn xanh, rất mượt, rất đẹp. 👉Câu 3. Xác định chủ đề, cảm hứng chủ đạo của bài thơ và cho biết nhan đề Xuân về đã góp phần thể hiện chủ đề, cảm hứng chủ đạo ấy như thế nào. Đáp án Chủ đề của bài thơ Bức tranh thiên nhiên và con người khi xuân về. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ cảm hứng trữ tình, thể hiện cảm xúc, sự say đắm với khung cảnh mùa xuân. Xem thêm mẫu phân tích 🌷Chiều Tối [Hồ Chí Minh] 🌷 đầy đủ nhất Giáo Án Xuân Về Chia sẻ giáo án dạy bài Xuân về chi tiết cho các giáo viên có thể tham khảo. I. MỤC TIÊU 1. Mức độ/ yêu cầu cần đạt HS có thể phân tích được thể loại, ý nghĩa cũng như chủ đề bài thơ với phần chủ điểm Đất nước và con người. 2. Năng lực a. Năng lực chungNăng lực giải quyết vấn đề, năng lực tự quản bản thân, năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác.. b. Năng lực riêng biệt Năng lực thu thập thông tin liên quan đến văn bản Xuân về. Năng lực trình bày suy nghĩ, cảm nhận của cá nhân về văn bản Xuân về. Năng lực hợp tác khi trao đổi, thảo luận về thành tựu nội dung, nghệ thuật, ý nghĩa văn bản; Năng lực phân tích, so sánh đặc điểm nghệ thuật của văn bản với các văn bản khác có cùng chủ đề. 3. Phẩm chất Biết trân trọng, gìn giữ những kỉ niệm, đồng thời có trách nhiệm với hiện tại và tương lai. II. THIẾT BỊ DẠY HỌC VÀ HỌC LIỆU bị của giáo viên Giáo án; Phiếu bài tập, trả lời câu hỏi; Tranh ảnh về nhà văn, hình ảnh; Bảng phân công nhiệm vụ cho học sinh hoạt động trên lớp; Bảng giao nhiệm vụ học tập cho học sinh ở nhà; 2. Chuẩn bị của học sinh SGK, SBT Ngữ văn 10, soạn bài theo hệ thống câu hỏi hướng dẫn học bài, vở ghi. Xem Thêm [Video] Cách cài đặt tải video YouTube bằng 3G trên iPhone, Android 610III. TIẾN TRÌNH DẠY HỌC Khởi động Mục tiêu Tạo hứng thú cho HS, thu hút HS sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ học tập của mình từ đó HS khắc sâu kiến thức nội dung bài học Xuân về.. Nội dung GV cho HS xem một đoạn video về mùa xuân và đặt câu hỏi gợi mở vấn đề. Sản phẩm Câu trả lời của HS Tổ chức thực hiện Bước 1 GV chuyển giao nhiệm vụ học tập GV đặt câu hỏi gợi mở Em có thích mùa xuân không? Hãy nêu cảm nhận của em về cảnh vật mùa xuân? Bước 2 HS thực hiện nhiệm vụ học tập HS trả lời câu hỏi. Bước 3 Báo cáo kết quả hoạt động và thảo luận GV mời một số HS đứng dậy chia sẻ. Bước 4 Đánh giá kết quả thực hiện nhiệm vụ học tập GV nhận xét, đánh giá, chốt GV dẫn dắt vào bài Mùa xuân là cảm hứng bất tận dành cho thơ. Nếu như Hàn Mặc Tử có Mùa xuân chín, Thanh Hải có Mùa xuân nho nhỏ thì Nguyễn Bính cũng đóng góp vào nền thơ ca một chút sắc xuân qua Xuân về. Hãy cùng tìm hiểu về mùa xuân thông qua cảm nhận của nhà thơ ở bài 3- Tiết 1 – Văn bản kết nối chủ điểm Xuân về. IV. HÌNH THÀNH KIẾN THỨC Mục tiêu Nắm được những thông tin về thể loại, đặc điểm và đọc văn bản Xuân về Nội dung HS sử dụng SGK, chắt lọc kiến thức để tiến hành trả lời câu hỏi liên quan đến thể loại thần thoại và văn bản Xuân về. Sản phẩm học tập Câu trả lời của HS và kiến thức HS tiếp thu được liên quan đến văn bản Xuân về Tổ chức thực hiện HOẠT ĐỘNG CỦA GV – HSDỰ KIẾN SẢN PHẨMNhiệm vụ 1 Tìm hiểu tác giả, tác phẩmBước 1 GV chuyển giao nhiệm vụ học tập– Bước 2 HS thực hiện nhiệm vụ học tập– Bước 3 Báo cáo kết quả hoạt động và thảo luận– .Bước 4 Đánh giá kết quả thực hiện nhiệm vụ học tập– . Tác giả, tác phẩma. Tác giảb. Sự nghiệp văn họcc. Tác phẩm Sơ Đồ Tư Duy Xuân Về Nắm bắt nội dung của bài thơ nhanh hơn thông qua các Sơ Đồ Tư Duy Xuân Về sau đây. Đừng vội bỏ lỡ phân tích tác phẩm 🌿Đây Thôn Vĩ Dạ🌿 Nội Dung Bài Thơ 4 Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Hay Nhất Mời bạn tham khảo ngay 4 Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Hay Nhất mà sưu tầm được dưới đây. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Hay Đặc Sắc – Mẫu 1 Thi sĩ Nguyễn Bính xuất hiện prong phong trào “Thơ mới” trước năm 1945. Phong cảnh đồng quê, hình ảnh cô thôn nữ, bến đò ngang, phiên chợ Tết… được Nguyễn Bính nói lên một cách bình dị, thân mật đáng yêu. “Tương tư”, “Chợ Tết”, “Mưa xuân”, “Xuân về”,… là những bài thơ hay của ông được nhiều người yêu thích. Bài thơ “Xuân về” là một bức tranh xuân có bốn cảnh xinh xắn, thân mật về đồng quê. làng quê Việt Nam hơn 60 năm về trước. Con người và cảnh sắc nông thôn đã được thi vị hóa qua một hồn thơ lãng mạn tài hoa. Cảnh xuân thứ nhất nói về cô thôn nữ khi gió đông gió xuân thổi về. Gió xuân mang hơi ấm và khí xuân làm hồng lên đôi má “gái chưa chồng”, tuổi xuân mơn mởn. Cô láng giềng, cô hàng xóm của nhà thơ bâng khuâng nhìn trời với “đôi mắt trong” như đang ước hẹn, đợi chờ ai… Bức tranh xuân trẻ trung, tình tứ được chấm phá qua hai hình ảnh “màu má gái chưa chồng” và “đôi mắt trong” của cô hàng xóm đang “ngước mắt” nhìn trời xuân “Đã thấy xuân về với gió đông,Với trên màu má gái chưa hiên hàng xóm cô hàng xómNgước mắt nhìn trời đôi mắt trong “ Cảnh xuân thứ hai vừa đẹp, vừa sống động, hồn nhiên và tươi xinh. Gió xuân thổi về từng trận rồi “gió bay đi”, gợi lên sự phơi phới. Sau những tháng ngày mưa xuân, mưa bụi trắng trời, nay mưa đã tạnh, bầu trời rất đẹp, một không gian ấm áp “giời quang, nắng mới hoe”. Nắng mới là nắng đầu xuân “nắng mới hoe” là nắng hồng nhạt, cỏ cây đâm chồi nảy lộc “Lá nõn, nhành non, ai tráng bạc?” “Lá nõn” là những mầm lá, những lá non màu xanh mượt, “nhành non” là những cành tơ mới nẩy lộc có nhiều lá nõn màu xanh như ngọc. Nhà thơ sung sướng ngạc nhiên nhìn “lá nõn, nhành non” rồi thốt lên câu hỏi “ai tráng bạc”. Lá xuân mỡ màng, non tơ sáng ngời lên lấp lánh. Các chữ “nõn”, “non”, bạc?”, đã gợi lên sắc xuân và sức xuân kì diệu. Thi sĩ Xuân Diệu cũng đã nói hoa, lá, cành mùa xuân, cũng nói đến “cành tơ” đầy gợi cảm Của ong bướm này đây tuần tháng mậtNày đây hoa của đồng nội xanh rìNày đây lá của cành tơ phơ phất… ““Vội vàng” Cảnh xuân càng trở nên rộn ràng, vui tươi và hồn nhiên khi xuất hiện “Từng đàn con trẻ chạy xum xoe”. Các em nô đùa, các em đón nắng mới, các em theo bà, theo chị đi trẩy hội mùa xuân. Cảnh xuân càng trở nên ý vị đậm đà. Nét xuân đẹp thứ ba trong bức tranh xuân của Nguyễn Bính mở ra một không gian nghệ thuật rộng lớn gợi lên cái hồn quê buổi xuân về. Giêng hai là thời gian nông nhàn, bà con dân cày “nghỉ việc đồng”, ai nấy đều tíu tít trong lễ hội mùa xuân. Cánh đồng làng bát ngát “lúa con gái mượt như nhung”. Một so sánh rất hay, rất gợi cảm làm hiện lên những cánh đồng quê lúa xanh thẫm, biển lúa êm đềm “mượt như nhung”. Vườn tược, xóm thôn nở trắng màu hoa cam, hoa bưởi “ngào ngạt hương bay”. Mùi thơm nồng nàn, quấn quít “bướm vẽ vòng”. Cảnh bướm, hoa trong vườn xuân thật trữ tình nên thơ “Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng,Ngào ngạt hương bay, bướm lượn vọng. “ Chữ “đầy”, chữ “ngào ngạt” là hai nét vẽ gợi lên cái thần, cái hồn của vườn xuân chốn quê. Nguyễn Bính đã đem cái tình yêu mùa xuân, yêu làng mạc đồng quê để viết nên những câu thơ tuyệt bút về hương hoa, về bướm hoa trong mùa xuân. Một nét đẹp nữa trong bức tranh “Xuân về” là cảnh đi trẩy hội. “Một đôi cô” duyên dáng, tươi xinh trong bộ đồ dân tộc “yếm đỏ khăn thâm” đi trẩy hội chùa. Các cụ già, bà già “tóc bạc” lưng còng, tay chống gậy trúc, vừa đi vừa lần tràng hạt, miệng lầm rầm tụng nam mô. Có cái phơi phới, say mê của cô gái quê. Có cái phúc hậu, thánh thiện của tuổi già. Cảnh trẩy hội xuân vừa tưng bừng náo nhiệt, vừa dân dã hồn hậu đáng yêu. Ta cảm thấy như mình đang được sống lại lễ hội mùa xuân của làng quê hơn trăm năm về trước “Trên đường cát mịn, một đôi cô,Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội trúc dắt bà già tóc bạc,Tay lần tràng hạt miệng nam mô”. “Xuân về” là một bài thơ xuân đẹp, cho ta nhiều ấn tượng và yêu thích. Những nét vẽ về “lá nõn, nhành non…”, về lúa con gái, “mượt như nhung”, về hoa bưởi hoa cam rụng đầy vườn “ngào ngạt hương bay”, với “bướm vẽ vòng”, tất cả đã gợi lên một bức tranh xuân tươi đẹp, đầy hương sắc, rất mặn mà, thân thuộc. Bức tranh xuân ấy còn có hình ảnh thiếu nữ với má hồng, mắt trong, duyên dáng đi hội chùa làng, với “yếm đỏ khăn thâm”-, còn có bà già đi hội, chống gậy trúc, lần tràng hạt, miệng nam mô. Cảnh xuân, tình xuân được nhà thơ nói đến rất bình dị, mộc mạc, rất thân thuộc đậm đà, đáng yêu. Nguyễn Bính đã gợi lên cái hồn quê nơi thôn quê, đã để thương để nhớ trong lòng người bấy nay. Tình quê, hồn quê là nét đẹp trong “Xuân về” của Nguyễn Bính. Thơ trong sáng, dung dị vơi đầy một tình xuân đồng quê đầm ấm và rung động, thiết tha. Thơ Nguyễn Bính dịu dàng, êm đẹp như ca dao, dân ca. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Hay Sâu Sắc – Mẫu 2 Ít có nhà văn, nhà thơ nào không ghi cảm nhận về mùa xuân của mình lên trang giấy. Mỗi người một nét nhìn, một phong vị văn thơ khác nhau nhưng hầu như ai cũng ca ngợi sức sống của đất trời, của con người mùa xuân. Với Nguyễn Bính mùa xuân bao trùm lên tất cả. Trong bốn khổ thơ bảy chữ tác giả là người quan sát và miêu tả bằng những câu thơ trong sáng, nhẹ nhàng. Nét xuân đầu tiên mà nhà thơ cảm nhận từ một vị trí gần với nhà thơ nhất Đã thấy xuân về với gió đôngVới trên màu má gái chưa chồngBên hiên hàng xóm cô hàng xómNgước mắt nhìn giời đôi mắt trong. “Xuân về” đầu tiên mà Nguyễn Bính “thấy” chỉ là cảm nhận qua tác nhân khác, qua hình ảnh khác. Tác nhân ấy là “gió đông”, có thể không còn làm da lạnh buốt khiến nhà thơ cảm nhận là xuân đang về và tác nhân ấy chính là “cổ hàng xóm” mới lớn có “màu má – đôi mắt trong” biểu hiện sức sống dạt dào, thanh tân của những ngày đầu năm mới. Xuân gần là ở đó, là ở gió, là cô láng giềng đang lơ đãng nhìn trời dưới mái hiên… Rồi xa hơn một chútTừng đàn con trẻ chạy xun xoeMưa tạnh giời quang nắng mới hoeLá nõn nhành non ai tráng bạcGió về từng trận gió bay đi. Khung cảnh thật tươi sáng và trong lành. Trời không mưa. “Gió về từng trận gió hay đi”, câu thơ mang lại cho người đọc không khí mát mẻ, nhẹ nhàng mà không là gió lốc, gió xoáy. “Lá nõn nhành non ai tráng bạc” là một câu thơ đẹp về hình ảnh, hay về nội dung. Đẹp về hình ảnh “lá nõn nhành non” và nghệ thuật so sánh “ai tráng bạc”; hay là ở chỗ nó làm phong phú thêm sắc màu tươi trẻ của ngày xuân, làm cái nền rất phù hợp với niềm vui của “đàn con trẻ”. Bức tranh xuân về mở rộng thêm Thong thả dân gian nghỉ việc đồngLúa thì con gái mượt như nhungĐầy vườn hoa bưởi hoa cam rụngNgào ngạt hương hay, bướm vẽ vòng. Không gian bức tranh Xuân về mở rộng thành một tổng thể. Từ mái hiên hàng xóm, lá nõn nhành non rộng ra khu vườn với màu sắc của hoa bưởi hoa cam ngọt ngào hương thơm và đầy ong bướm lượn. Tất cả nằm trong khung nền của cánh đồng làng “lúa thì con gái mượt như nhung”. Lúa đang lớn, đang vào lúc sắp trổ bông lá xanh mềm mại trải khắp. Lúc này, nhà nông nhàn nhã nghĩ tới việc “tháng giêng ăn tết ở nhà” Phần cuối cùng của bức tranh tổng thể Xuân về là hình ảnh Trên đường cát mịn một đôi côYếm đỏ khăn thâm trẩy hội chùaGậy trúc dắt bà già tóc bạcTay lần tràng hạt miệng nam mô. Nếu ở hai khổ thơ giữa nhà thơ miêu tả cảnh cây cỏ, ruộng lúa,… là chính thì ở khổ thơ trên nhà thơ lại tập trung miêu tả về con người đang đón xuân về, đặc biệt là các cô gái và các cụ bà. Ba khổ thơ đầu, nhà thơ miêu tả xuân đang về với con người, còn ở khổ thơ này thì xuân đã về, con người thực sự đón xuân. Một trong những hình thức đón xuân ấy là “trẩy hội chùa”. Cảnh trong khổ thơ là cảnh làng quê miền Bắc vào những năm trước Cách mạng tháng Tám. Đi trẩy hội chùa phần lơn là ngươi già và các cô gái. Quanh năm chân lấm tay bùn, quần áo bạc màu mưa gió. Nhân xuân về, các cô diện “yếm đỏ khăn thâm” dắt bà thong thả đến chùa cầu phước. Như trên đã viết, Xuân về mang một phong vị khác trong thơ ca của Nguyễn Bính. Cảnh Xuân thì vẫn là cảnh đầy sức sống với cảnh sắc tươi sáng, trong lành của làng quê Việt Nam nhưng những dòng thơ về cảnh sắc ây lại là những dòng thơ mới đang trong thời khuây động thành phong trào. Riêng về Xuân về mà xét thì đó là một bài thơ hay trong những bài thơ ghi lại những hình ảnh đặc trưng của quê Việt vào những năm đầu của thế kỉ XX. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Chọn Lọc – Mẫu 3 Đã xa quê gần ba chục năm để sống ở thành phố. Mỗi dịp về quê là biết bao công việc theo về. Cảnh làng quê và đặc biệt cánh đồng lúa non, hay vườn cây trĩu quả, bên cầu ao thả cá, chỉ còn lại trong ký ức. Ngồi trên xe mà lòng tôi nao nao. Nhớ quê, nhớ tới “Xuân Về” của thi sĩ Nguyễn Bính. Mà kỳ lạ là sao lúc ấy tôi chỉ nhớ được có mỗi câu “Lúa thì con gái mượt như nhung”. Lẩm bẩm hoài, cũng không nhớ, trong khi bình thường tôi thuộc cả bài. Về đến nhà mở sách ra đọc cho thỏa và tự nhiên tôi rất muốn viết. Sau một hồi đắn đo thì cuối cùng tôi đã viết sau khi đọc Đã thấy xuân về với gió đông,Với trên màu má gái chưa chồng.….. Gậy trúc dắt bà già tóc bạc,Tay lần tràng hạt miệng nam mô Thi Sĩ Nguyễn Bính được người yêu thơ dặt cho biệt hiệu Thi Sĩ Chân Quê. Bởi thơ ông là sự chắt lọc những ngôn từ chân thật, mộc mạc, nhưng hồn thơ, ý thơ tình thơ thì bay bổng và lưu dấu trong lòng người đọc Xuân Về, là một bức tranh sống động của làng quê Bắc bộ những năm đầu trong thập niên 30 của thế kỷ trước. Bước vào chiêm ngưỡng bức tranh quê của thi sĩ Nguyễn Bính ta gặp ngay Đã thấy xuân về với gió đông,Với trên màu má gái chưa hiên hàng xóm cô hàng xómNgước mắt nhìn giời đôi mắt trong. Mùa xuân giờ đã về trên từng bờ cây ngọn cỏ,trên đôi má của những cô gái xuân thì “Với trên màu má gái chưa chồng” .Mà gái chưa chồng ở đây chính là “cô hàng xóm” đang ở “bên hiên hàng xóm”. Cô gái ấy có thấy thi sĩ đang nhìn mình để thấy Xuân Về hay không? Sao cô lại “ngước nhìn giời” với đôi mắt trong”. Phải chăng chính là “đôi mắt trong” của cô hàng xóm ấy cộng thêm “màu má” ửng hồng khi gió đông thổi về, cho thi sĩ của chúng ta “Đã thấy xuân về”. Thi sĩ đưa ta vào chiêm ngưỡng kỹ hơn bức họa của mình. Bằng khung cảnh sống động trong khổ thơ sau Từng đàn con trẻ chạy xun xoe,Mưa tạnh, giời quang, nắng mới nõn, nhành non, ai tráng bạc?Gió về từng trận, gió bay đi… Xuân về, tết đến ở các làng quê Bắc bộ, ta dễ dàng bắt gặp hình ảnh đám trẻ với khuôn mặt tươi rói theo mẹ theo chị đi chợ tết hoặc đi xem hội làng hội xuân. Để tô điểm thêm cảnh xuân tác giả miêu tả “mưa tạnh, giời quang, nắng mới hoe”. Nắng mới hoe là nắng sớm, nắng xuân ấm áp sau khi mưa bụi vừa tạnh trả lại bầu trời quang đãng. Lúc này mới thấy điểm nhấn của mảnh ghép chính của bức tranh Lá nõn, nhành non. Dấu hiệu của xuân thật sự chính là đây. Lá nõn là mầm lá mới nhú, nhành non là nhành cây vừa mới nảy lộc chưa kịp cứng cáp. Và một phát giác lý thú của thi sĩ khi nhìn thấy “lá nõn, nhành non” dưới nắng mới sau cơn mưa vừa tạnh, đã phải thốt lên câu hỏi “ai tráng bạc”. Chẳng có ai tráng bạc lên chúng, có chăng là cái lấp lánh của mầm cây mới cựa mình thức dậy dưới ánh “nắng mới hoe” và còn sót lại chút mưa bụi bám vô những giọt li ti long lanh để thi sĩ thấy như “ai tráng bạc” đấy thôi. Mảnh ghép bức tranh thêm sống động ở câu cuối “gió về từng trận, gió bay đi…” gió xuân mà tác giả cảm nhận nó về “từng trận” rồi bay đi cũng “từng trận” phải chăng gió đã nô đùa quá trớn trên những “lá nõn nhành non” của thi sĩ! Xem Thêm Ý nghĩa của tụng kinh chú đại biCòn đây là khổ thơ làm điểm nhấn cho bức họa Xuân Về của thi sĩ Thong thả dân gian nghỉ việc đồng,Lúa thì con gái mượt như vườn hoa bưởi, hoa cam rụng,Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng. Xuân về cũng là lúc những công việc đồng áng của nhà nông tạm xong. Người dân gác lại mọi việc để đón xuân, vui tết. Xuân về “lúa thì con gái mượt như nhung”. Đây chính là lúc cây lúa bước vào thời kỳ chuẩn bị “ngậm đòng” cây lúa có màu xanh mát dịu làm nao lòng những người con xa quê. Không chỉ có cây lúa, mà mảnh ghép này còn có “đầy vườn hoa bưởi, hoa cam” nhưng là chúng đã “rụng” xuống. chứ không hẳn là còn trên cây. Cho dù hoa bưởi hoa cam ấy đã rụng thì vẫn “ngào ngạt hương bay” hương bay xa còn nhờ từng trận gió về và đi kia nâng cánh, để cho lũ bướm dập dìu về nô đùa trong vườn mà ở đây thi sĩ dùng hình ảnh chúng “vẽ vòng”. Phải chăng hình ảnh “đầy vườn” hoa rụng, còn có ẩn ý trái đã kết, cánh hoa rụng xuống bướm vẽ vòng, chính là biểu hiện vòng tuần hoàn của trời đất, của cây cối, hoa sau khi khoe hương sắc thì nhường chỗ cho trái ngon quả ngọt lớn lên. Một mảnh ghép của bức tranh cũng sống động không kém xuất hiện Trên đường cát mịn, một đôi cô,Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội trúc dắt bà già tóc bạc,Tay lần tràng hạt miệng nam mô Xuân Về tết đến, trên khắp các ngả đường làng luôn dập dìu các cô các chị ăn mặc thật đẹp để tham gia trảy hội. hoặc đi chùa cầu may. Yếm đỏ, khăn thâm là những trang phục truyền thống của các thôn nữ ở những năm đầu thập niên 30 của thế kỷ 20. Đường làng không chỉ có các cô mà còn có các “Bà già tóc bạc” chống cây gậy trúc đi chùa. ở đây tác giả đã để cây “gậy trúc dắt” bà già đi, Bởi bà còn bận “tay lần tràng hạt,miệng nam mô”. Một hình ảnh rất thi vị. Cây gậy đi trước ắt hẳn nó là người dẫn đường. Nhưng không phải ai cũng quan sát kỹ để nhận ra điều ấy. Bốn mảnh ghép với bốn mảng màu sắc khác nhau, đã được thi sĩ Nguyễn Bính ghép vô bức tranh Xuân Về hoàn hảo. Xuân Về có đôi má ửng đỏ của cô gái chưa chồng, xuân về có đám trẻ xun xoe nô đùa trong xóm, Có “lá nõn nhành non ai dát bạc” Xuân Về có cánh đồng lúa đang thì con gái, có đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng, hứa hẹn một mùa trái ngọt phía trước, “Xuân Về” có các cô Thôn nữ bên các bà già tóc bạc đi chùa cầu may. Bài thơ “Xuân Về” đã ra đời cách nay gần 80 năm. Nhưng những hình ảnh về phong cảnh làng quê thì vẫn như vừa mới viết đây thôi! Xuân về bây giờ ta vẫn gặp những đôi má ửng hồng, của các cô thôn nữ chưa chồng. Xuân về vẫn gặp bầy trẻ ríu rít, theo bà, theo mẹ đi chợ tết, hoặc đi xem hội. Đặc biệt những “lá nõn nhành non” thì càng không thể không gặp. Xuân về vẫn nhiều lắm những cây gậy trúc dắt các cụ đi chùa đầu năm. Duy chỉ có “Yếm đào mỏ quạ đã biệt tăm” thay vào đó là những tà áo dài tha thướt, hoặc những cánh áo hoa dịu dàng của các cô thiếu nữ hôm nay, trên khắp các ngả đường thôn quê hôm nay dù còn “cát mịn”, đường gạch hay đã “bê tông hóa” Bài thơ “Xuân Về” đã vẫn và sẽ sống mãi cùng năm tháng, bởi sự sống động và chân thật của ngôn từ diễn đạt gần gũi và thân thiết với mọi thế hệ người Việt Nam yêu thơ. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Xuân Về Ý Nghĩa – Mẫu 4 Nguyễn Bính là một nhà thơ đi ra từ phong trào thơ mới, những sáng tác của ông dù theo khuynh hướng của phong trào này nhưng vẫn có những nét riêng, cụ thể là nét chân quê mộc mạc. Một thi phẩm như Xuân về là một trong những bài thơ thể hiện rõ nét cá tính của ông. Có những bài thơ nghe thân thuộc đến thế, trong những bài học ngày đầu tiên đến trường, chắc có lẽ ít ai biết được nó là một trong những bài thơ của thi sĩ Nguyễn Bính. Ông đã không còn gì xa lạ với độc giả bởi nét chân chất và mộc mạc trong những tác phẩm mà ông viết. Bài thơ Xuân về là một bài thơ thấm đẫm tìn cảm của ông đối với quê hương, miêu tả chi tiết những cảnh vật đổi thay, con người ở miền quê Nam Định khi mùa xuân trở về Ta cũng nghe mùa xuân về đâu đây trên những trang thơ cuối đời của Thanh Hải “Mọc giữa dòng sông xanhMột bông hoa tím biếcÔi con chim chiền chiệnHót chi mà vang trờiTừng giọt long lanh rơiTôi đưa tay tôi hứng” Đó là mùa xuân về trong khung cảnh xứ Huế mộng mơ, nơi con sống Hương chảy dài trong nôi thành Huế cảm nhận hết cái vui tươi rộn rã ở miền đất ấy. Nay ta lại thấy Xuân đến ở mỗi một vùng miền lại mang một dáng vẻ và hình hài khác nhau, trong thơ Nguyễn Bính có lẽ đượm một chút buồn và trầm hơn “Đã thấy xuân về với gió đông,Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng xóm, cô hàng xómNgước mắt nhìn giời, đôi mắt trong.” Xuân theo con gió đông về trên miền quê êm đềm, một mùi hương mởn mơn của những loại thảo mộc vừa chớm nụ hoa chào đón không khí lành lạnh tê tái ấy. Trên đôi má người thiếu nữ cũng đỏ ưng ửng hồng hào, đôi mắt trong vây đầy tâm tư nghĩ về một điều gì mới mẻ ấy. Mùa xuân được Nguyễn Bính cảm nhận thông qua những sự vật và con người xung quanh mình, cụ thể là cô gái hàng xóm. Những nét ngây thơ của cô gái ấy tượng trưng cho sức sống tươi trẻ mà mùa xuân mang lại, căng tràn mùi vị, tựa như đang ở sát bên mình. Cái nét miêu tả gần gũi ấy như khiến mùa xuân càng thêm nôn nao trong ngày trở về, phải bung xoã hết mình để làm cho cái không khí lúc này hết mực tươi vui và náo nức. Cách miêu tả sự việc thông qua một vật thể nào đó cũng có nét tương đồng trong tác phẩm Chiều Xuân của Anh Thơ “Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặngBên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời” Sự vật thiên nhiên như lặng tờ nao nao đón xuân về trên từng nhành cây, ngọn cỏ. Nguyễn Bính đã thật tài tình chỉ với vài ba câu thơ mà đã đặt bút làm nên những nét vẽ cơ bản trong bức tranh ngập tràn sắc xuân. Cô gái mới lớn đầy sự hồn nhiên đang ngóng xuân về, trên đôi má, đôi mắt, đâu đâu cũng là sự tươi trẻ, như là sự hiện diện của mùa xuân vậy. Đến khổ thơ thứ hai, nhà thơ đã bắt đầu đi sâu hơn, đã từng bước cảm nhận được mùa xuân một cách rõ nét nhất, xuân đã về len lỏi khắp các ngõ ngách, gió đượm xuân thổi hồn bay xa bao trùm lên toàn bộ miền quê yên bình. Rồi xa hơn một chút Từng đàn con trẻ chạy xun xoe,Mưa tạnh giời quang, nắng mới hoeLá nõn, ngành non ai tráng bạc?Gió về từng trận , gió bay đi.” Tạm biệt những cơn mưa lạnh lẽo và những ngọn gió bấc vô tình của mùa đông, nay đã nhường chỗ cho sắc xuân trở về. Trời quang hơn, trong xanh và cao, những tia nắng nhẹ nhè đâm xuyên xuống mặt đất một cách dịu dàng, sưởi ấm sự vật, là lời mời gọi hoa lá cỏ cây thức dậy sau những chuỗi phải phải ẩn mình dưới cái lạnh của mùa đông. Cây cối đua nhau nở rộ, những chồi xanh nhú lên đua nhau đón nắng mới, cái nắng mà ai ai cũng mơ ước tắm mình dưới nó một lần. Lá xanh như được tráng qua một lớp bạc, óng ánh, tươi trẻ, tự như cái sắc xuân mơn mởn đang về vậy, làm phong phú thêm cái nét tươi trẻ của ngày xuân. Những đứa trẻ hàng xóm nhôn nhao đổ ra đường, hít một ngụm khí trời thanh tao, mát rượi, đùa giỡn trên con đường làng đất đỏ, tất cả hiện lên hoà vào nhau như một bức tranh êm đềm ngày xuân trên miền quê Nam Định, khiến cho bất cứ một người nào đọc vào cũng sẽ ngay lập tức quay về cái ngày còn bé của mình, cảm nhận từng chút kỉ niệm đã qua, bồi hồi, xao xuyến. Nghệ thuật miêu tả của Nguyễn Bính vô cùng gần gũi, không cách điệu mà theo xu hướng nhưng lại có những nét độc đáo riêng biệt. “Đêm xuân một giấc mơ màngBốn bề xuân tỏa một nàng ở trongChiều xuân dễ khiến … ngại ngùngĐêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng?” Xuân về, cái không khí ấy khiến ai mà cầm lòng nổi. Hơn thế khi tắm mình trong từng câu thơ của Nguyễn Bính, xuân không còn ở trên giấy mà như hiện hữu trước mặt, miêu tả mà như tái hiện, sắc xuân nồng nàn đượm trên ánh mắt hồn nhiên của độc giả. Đã miêu tả con người, bức tranh xuân nay trở thành góc nhìn cao hơn, xa hơn, trở thành một tổng thể nhất định “Thong thả, dân gian nghỉ việc đồng,Lúa thì con gái mượt như vườn hoa bưởi hoa cam rụngNgào ngạt hương hay, bướm vẽ vòng.” Từ cô em gái hàng xóm, từ những đứa trẻ nô đùa trên đường, nay tác giả nhìn nhận mùa xuân với góc nhìn cao hơn để thể hiện một cách rộng nhất cái bức tranh màu sắc ấy. Những người nông dân đã nghỉ việc ở ngoài đồng, chuẩn bị đón xuân về nồng đượm trên quê hương, những bông lúa thự mướt và non như những cô gái mới lớn, xanh rờn, tươi trẻ. Bông lúa tháng Giêng nằm phơi mình giữa đồng đón nắng mới, như một thiếu nữ e thẹn, ngại ngùng trước sự đổi thay của thiên nhiên. “Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra” Tác giả Anh Thơ cũng nhận thấy điều đó trong tác phẩm của mình, nhưng Nguyễn Bính lại ví ngọn lúa như con người, có những xúc cảm và tình cảm như con người, đó là sự khác biệt của ông. Ngoài vườn hoa bưởi hoa cam đã rùng trải trắng cả một bóng cây, mùi hương cay cay lan toả theo những ngọn gió mới mà xoa xịu khứu giác của mọi người, tưởng tượng không khí lúc này thật bình dị biết bao. Ở khổ thơ cuối, nhà thơ đã đưa độc giả đến với những hoạt động đón xuân của con người một cách nhẹ nhàng và khơi gợi “Trên đường cát mịn, một đôi cô,Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội trúc dắt bà già tóc bạc,Tay lần tràng hạt miệng nam mô.” Cái cảnh trẩy hội chùa là một nét phong tục đặc trưng của người Việt, chính vì vậy Nguyễn Bính sau khi miêu tả thiên nhiên thì đã đưa nó vào thi phẩm của mình. Những cô em gái, bà cụ mặc những bộ đồ tươm tất, khoác yếm đỏ, nối đuôi nhau đi đến chùa trẩy hội đầu xuân. Cái không khí vui tươi hoà nhã ấy là sự quen thuộc của người việt, đọc đến những dòng thơ này ai mà không cảm được cái vui tươi ấy, trang thơ của Nguyễn Bính có sức mạnh lớn lao lay động lòng người và khơi gợi về những kỉ niệm. Nghệ thuật tả cảnh của nhà thơ Nguyễn Bính vô cùng đặc sắc và có sức mạnh gợi tả vô cùng to lớn. Miêu tả sự vật, cây cối, con người, con ong con bướm, tất cả là những hình ảnh thân thuộc đối với vùng quê, khi đi qua thơ Nguyễn Bính như được hoá hồn, trở nên thực và đi vào trong tâm trí người đọc. Cái tình mà Nguyễn Bính gửi vào đó đậm đà sự dân dã, ông viết nên những dòng thơ ấy bằng chính trái tim yêu quê hương đất nước, trong sáng và đáng yêu. Những dòng thơ trong sáng, dung dị vang lên một cách thuần khiết nhất, thấm đẫm trong từng câu chữ, đó là cái tài hoa của một người nghệ sĩ chân chính. Hoài Thanh đã bình luận về giọng thơ ấy thế này “Nhà thơ đã gọi dậy cái hồn buồn của ông Á,…đã khơi lại cái mạch sầu mấy nghìn năm vẫn ngấm ngầm trong cõi đất này”, gói gọn trong hai từ “chân quê”, hay nói cách khác giọng thơ ấy “dường như nói bằng hàng nghìn giọng, mê đắm và thuyết phục, nó nâng cái mô tả từ chỗ ngắn ngủi một lần và tạm thời lên chỗ tồn tại muôn đời”. Xuân về là một thi phẩm xuất sắc trong chùm thơ Nguyễn Bính, không chỉ bộc lộ rõ cái tài trong phong cách làm thơ của ông mà con biểu thị con người ấy theo những nét riêng trong suốt cuộc đời cống hiến cho nghệ thuật. Cùng tìm hiểu thêm tác phẩm 💌 Tràng Giang [Huy Cận] 💌 Nội Dung, Nghệ Thuật Top 7 đã thấy xuân về với gió đông tổng hợp bởi Tin Tức Giáo Dục Học Tập Tiny 4 Đề đọc hiểu Xuân về Nguyễn Bính có đáp án chi tiết Tác giả Ngày đăng 06/09/2022 Đánh giá 565 vote Tóm tắt Đã thấy xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe Mưa … Khớp với kết quả tìm kiếm Em đồng tình với quan điểm “Biết yêu mến những cảnh đẹp bình dị của quê hương, con người cũng sẽ có nhiều hành động đẹp trong cuộc sống”. Vì những cảnh đẹp của quê hương là những thứ bình dị và nhỏ bé nhất. Người biết yêu những thứ nhỏ bé sẽ có hành … Xuân về Tác giả Ngày đăng 09/30/2022 Đánh giá 508 vote Tóm tắt Đã thấy xuân về với gió đông, Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Khớp với kết quả tìm kiếm Em đồng tình với quan điểm “Biết yêu mến những cảnh đẹp bình dị của quê hương, con người cũng sẽ có nhiều hành động đẹp trong cuộc sống”. Vì những cảnh đẹp của quê hương là những thứ bình dị và nhỏ bé nhất. Người biết yêu những thứ nhỏ bé sẽ có hành … Tài liệu Tác giả Ngày đăng 06/09/2022 Đánh giá 591 vote Tóm tắt PHẦN ĐỌC HIỂU điểm Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi từ Câu 1 đến Câu 4 “ Đã thấy xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng … Khớp với kết quả tìm kiếm Em đồng tình với quan điểm “Biết yêu mến những cảnh đẹp bình dị của quê hương, con người cũng sẽ có nhiều hành động đẹp trong cuộc sống”. Vì những cảnh đẹp của quê hương là những thứ bình dị và nhỏ bé nhất. Người biết yêu những thứ nhỏ bé sẽ có hành … I. ĐỌC HIỂU 3,0 điểm Đọc văn bản Xuân về – Nguyễn Bính – Đã thấy xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe Mưa tạnh trời quang nắng mới hoe Lá nõn nhành non ai tráng bạc Gió về từng trận gió bay đi Thong thả dân gian nghỉ việc đồng Lúa thì con gái mượt như nhung Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng Ngọt ngào hương bay, bướm vẽ vòng. Trên đường cát mịn một đôi cô Yếm đỏ khăn thâm trảy hội chùa Gậy trúc giắt bà già tóc bạc Lần lần tràng hạt niệm nam mô. Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh, Hoài Chân, NXB văn học 2003, Thực hiện các yêu cầu sau Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính và thể thơ của văn bản? Câu 2. Tìm những từ ngữ, hình ảnh miêu tả con người, mùa xuân. Câu 3. Chỉ ra và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ có trong hai câu thơ sau Thong thả dân gian nghỉ việc đồng Lúa thì con gái mượt như nhung Câu 4 . Anh/chị hãy nhận xét về tâm hồn, tình cảm của thi sĩ trong bài thơ. Tác giả Ngày đăng 08/10/2022 Đánh giá 406 vote Tóm tắt ĐỌC HIỂU 3,0 điểm Đọc văn bản Xuân về – Nguyễn Bính – Đã thấy xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng xóm cô hàng … Khớp với kết quả tìm kiếm Em đồng tình với quan điểm “Biết yêu mến những cảnh đẹp bình dị của quê hương, con người cũng sẽ có nhiều hành động đẹp trong cuộc sống”. Vì những cảnh đẹp của quê hương là những thứ bình dị và nhỏ bé nhất. Người biết yêu những thứ nhỏ bé sẽ có hành … Đọc hiểu Xuân về của Nguyễn Bính 3 đề Tác giả Ngày đăng 07/08/2022 Đánh giá 536 vote Tóm tắt Đã thấy xuân về với gió đông,. Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm. Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Khớp với kết quả tìm kiếm Em đồng tình với quan điểm “Biết yêu mến những cảnh đẹp bình dị của quê hương, con người cũng sẽ có nhiều hành động đẹp trong cuộc sống”. Vì những cảnh đẹp của quê hương là những thứ bình dị và nhỏ bé nhất. Người biết yêu những thứ nhỏ bé sẽ có hành … Bình giảng bài thơ Xuân về của Nguyễn Bính. Tác giả Ngày đăng 01/22/2023 Đánh giá 469 vote Tóm tắt Đã thấy xuân về với gió đông,. Với trên màu má gái chưa chồng. Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm. Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong. Từng đàn con … Khớp với kết quả tìm kiếm Cảnh xuân thứ hai vừa đẹp, vừa sống động, hồn nhiên và tươi xinh. Gió xuân thổi về từng trận rồi “gió bay đi”, gợi lên sự phơi phới. Sau những tháng ngày mưa xuân, mưa bụi trắng trời, nay mưa đã tạnh, bầu trời rất đẹp, một không gian ấm áp “giời … Xuân về – Sở GD&ĐT Thừa Thiên Huế Tác giả Ngày đăng 09/12/2022 Đánh giá 521 vote Tóm tắt Nguyễn Bính – nhà thơ chân quê cũng đã thể hiện cảm xúc say đắm nhưng giản dị và mộc mạc của mình trước cảnh xuân về nồng ấm. Đã thấy xuân về với gió đông, Khớp với kết quả tìm kiếm Cảnh xuân thứ hai vừa đẹp, vừa sống động, hồn nhiên và tươi xinh. Gió xuân thổi về từng trận rồi “gió bay đi”, gợi lên sự phơi phới. Sau những tháng ngày mưa xuân, mưa bụi trắng trời, nay mưa đã tạnh, bầu trời rất đẹp, một không gian ấm áp “giời …
Mới nhất Thời sự Góc nhìn Thế giới Video Podcasts Kinh doanh Bất động sản Khoa học Giải trí Thể thao Pháp luật Giáo dục Sức khỏe Đời sống Du lịch Số hóa Xe Ý kiến Tâm sự Thư giãn Du lịchẢnh Thứ ba, 14/1/2014, 0306 GMT+7 Hoa đào đã bắt đầu nở những nụ đầu tiên trong vài ngày nay trên khắp các làng hoa Nghi Tàm, Quảng Bá, báo hiệu xuân đang tới trên đất Hà Nội. Sau những ngày nắng ấm, hoa đào đã bắt đầu khoe sắc trên khắp các vườn hoa dọc sông Hồng phía Hồ Tây. Hoa nở sớm nhất là đào bên cổng các khu vườn, những gốc đào không bao giờ bán của các gia đình. Những cây đào nở rực rỡ ngoài cổng, bên hàng rào các nhà vườn như báo hiệu mùa xuân đã đến. Đào đã nở trong nắng ấm vài hôm trước vẫn còn rất thắm sắc. Đào được các nhà vườn cẩn thận hãm nụ để hoa bừng nở đúng dịp Tết đến xuân về trong hai tuần nữa. Các gốc đào đẹp cho thuê đã được khách chọn, đánh dấu. Khoảng 23 tháng Chạp, đào sẽ được chở về các cơ quan và gia đình. Một số cành đào không kịp chờ đến Tết đã nở hoa. Trong một góc vườn, những cành đào nhỏ, ngắn được cắt riêng. Những cành hoa này sẽ được đưa bán sớm ngoài chợ để cắm lọ nhỏ trên bàn hoặc trên bàn thờ gia tiên trước Tết. Hoa đào cắt cành, chuyển về các chợ. Trên đường đến chợ hoa Quảng Bá. Còn khoảng hai tuần nữa đến Tết, các vườn hoa đang vào giai đoạn nhộn nhịp nhất, chuẩn bị cho hoa xuất vườn, đón xuân. Đào bích cho hoa to, đều, nhiều lộc và nụ. Trên chợ hoa Nghi Tàm, Quảng Bá, dãy hàng bán hoa đào chạy dài khắp chợ, cùng với violet, thược dược, layon và cúc vàng. Gánh hàng hoa đầu đê Yên Phụ. Những cây đào đầu tiên trên phố.
Mùa Xuân cũng mang đến cho tha nhân biết bao hy vọng. Người ta gọi nhau khẽ khàng như sợ rơi mất chiếc trâm vàng đính ước. Tình nhân thì chải vội những sợi tóc mai làm dáng để nhanh chân chạy theo nàng Xuân vừa mới lướt qua. Thi sĩ cảm thấy cần viết hơn lúc nào hết để những sợi giây rung cảm kia chưa kịp tan vào ký ức thì trang giấy đã lấp đầy những ngọt ngào mà thượng đế vừa mang xuống cho con người. Viết về mùa Xuân, về Tết không một giai đoạn nào mà nhiều thi sĩ viết nhiều như giai đoạn của các nhà thơ tiền chiến. Có lẽ trong bước đầu khai phóng, thơ mới là phương tiện khá thuận lợi để các nhà thơ trong giai đoạn này tung hoành trên thi đàn với những bài thơ ca tụng mùa Xuân diễm lệ và thanh tú chưa từng có trong thời hán học. Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Huy Cận, Nguyễn Bính, Đinh Hùng, Hàn Mặc Tử, Vũ Hoàng Chương…tất cả như tranh nhau để viết về mùa Xuân, chừng như sợ Xuân thì giận dỗi bỏ đi để nguồn thi tứ không lối thoát thì uổng phí lắm cho những căng tràn khó thể dằn lòng. Sắc Xuân. RFA files. Mùa Xuân, dưới ngòi bút của Xuân Diệu người ta có thể cảm nhận được mạch chảy của nhựa Xuân trong cơ thể bởi những hình tượng tác động rõ rệt lên từng thớ thịt. Cũng nắng như mọi ngày nhưng nắng Xuân hôm nay hình như mỏng hơn, dịu dàng hơn và mơn trớn hơn. Đó là nắng chớm Xuân, là ánh sáng từ trời cao tìm xuống thế gian để báo cho con người biết rằng, a! ta là Xuân, Xuân là nắng…mùa Xuân đến đầu tiên là nắng. Màu nắng vàng hanh nhưng không nóng như những mùa khác. Nắng mùa Xuân được gọi là nắng đẹp. Đẹp là biểu tượng của mùa Xuân! Vậy là mùa Xuân tới. Xuân Diệu, Xuân Không Mùa Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm, Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu. Thế là Xuân. Tôi không hỏi chi nhiều. Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng. Nguyễn Bính thì báo Xuân về trong một tình huống khác. Người thơ lưu lạc này lại nghe trong gió cuối Đông tuy không còn gợn cái se sắt của những ngày đầu buốt giá nhưng khe khẽ mang chút ấm áp đầu Xuân đang tới. Trong tiếng gió mơn man ấy người con gái có thấy lòng run lên chăng khi tạo vật chuyển tiếp rộn ràng niềm hạnh phúc? Nguyễn Bính, Xuân Về Đã thấy Xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng, Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm Ngước mắt nhìn trời, đôi mắt trong. Đi lễ đầu năm-Đền Ngọc Sơn, Hà Nội. Dolinh RFA Dolinh RFA Cái ấm áp của Nguyễn Bính đủ để làm má cô gái bên song cửa ửng lên màu nắng. Đôi mắt trong của cô lai láng biết bao nhiêu nỗi mong ước về một cuộc đổi thay của tạo vật. Lá sẽ trổ chồi non, hoa sẽ vươn ra ánh sáng và cô, người con gái 16 sẽ thoát ra ngoài kia như con ngài thoát kén thành bướm tung tăng trong mùa Xuân phơi với Hàn Mặc Tử thì mùa Xuân không những đẹp cái đẹp của kiều nữ, của tuổi thơ, của những hân hoan rung động… mà ông còn đẩy mùa Xuân lên một cung bậc mới của thi ca, ông cho mùa Xuân chín. Ông không cảm nhận mùa Xuân hời hợt như chúng ta. Ông chạy a vào mùa Xuân, tung tóe những tế vi của trời đất như những vật thể và ông cảm nhận sự chín muồi của Xuân thì. Ông quan sát từng chi tiết của mùa Xuân qua hành vi bình thường của người đời và thi sĩ nhận ra rằng trong cái Xuân xanh hơ hớ kia rồi ra sẽ có kẻ bỏ cuộc chơi sau khi mùa Xuân kết thúc. Rồi ông va vấp với tiếc rẻ với thẩn thờ…. Hàn Mặc Tử, Mùa Xuân chín Trong làn nắng ửng khói mơ tan, Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng. Sột soạt gió trêu tà áo biếc, Trên giàn thiên lý Bóng Xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời. Bao cô thôn nữ hát trên đồi. Ngày mai trong đám Xuân xanh ấy, Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi. Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi, Hổn hển như lời của nước mây, Thầm thì với ai ngồi dưới trúc Nghe ra ý vị và thơ ngây. Khách xa, gặp lúc mùa Xuân chín, Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng "Chị ấy, năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?..." Cô bé vui chợ hoa trong những ngày Xuân. Dolinh, RFA. Không cực lực như Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính có cái trầm tĩnh đến ngạc nhiên khi ông như một anh hàng rong nhẹ nhàng rao những thứ mà chỉ người nhà quê mới có. Cái gánh hàng Tết ấy là con trẻ tung tăng trong Xuân sớm, là lá nõn, ngành non, lúa con gái, là gậy trúc, là khăn thâm…cái gánh hàng rong này dễ gì tìm thấy trên những trang thơ khác, của những thi sĩ khác? Nguyễn Bính, Xuân Về Từng đàn con trẻ chạy xun xoe Mưa tạnh trời quang nắng mới hoe Lá nõn, ngành non, ai tráng bạc? Gió về từng trận, gió bay đi... Thong thả nhân gian nghỉ việc đồng Lúa thì con gái mượt như nhung Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng Ngào ngạt hương bay bướm vẽ vòng. Trên đường cát mịn một đôi cô, Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa Gậy trúc dắt bà già tóc bạc, Lần lần tràng hạt niệm nam Hùng, với phong thái u trầm khác hẳn với Nguyễn Bính đã đành, ngay cả Xuân Diệu, một người được tiếng là sắc sảo trong cách thổi cái không khí tươi tắn của chữ nghĩa vào mảnh vườn mang tên Thơ Mới thì Đinh Hùng cũng tỏ ra không hề thiếu sự lãng mạn cần thiết của những nhà thơ mới. Đinh Hùng khao khát một chút tình tuyệt đẹp, nguyên sơ và khi cảm nhận sức hấp dẫn của mùa Xuân đang phân hóa từng cuộc chơi của nhân thế thì ông lại van vỉ người yêu xin đừng mau quá úa tàn đời Xuân con gái. Trong bài thơ Thanh Sắc Đinh Hùng viết Đinh Hùng, Thanh Sắc Đầu Xuân có rừng Xuân đẹp, Suối bạc, ngấn vàng long lanh. Con hươu sao quỳ khép nép, Uống ngọc bên hòn đá xanh. Đầu Xuân có dòng sông trắng, Thuyền ai chờ khách nằm đây . Con chim nhạn biếc theo mây Trên bến cát hồng xa vắng. Đầu Xuân có hội đua hồng, Có cuộc thi tà áo lá . Đầu Xuân này cỏ thêu nhung, Bướm với hoa đồng lơi lả . Đầu Xuân có tiệc Xuân tình, Núi xanh và trời xanh biếc. Mây đào có má đào xinh, Em chớ để tình xưa chết. Nhà thơ Hoàng Cầm Nếu Đinh Hùng lãng tử, Nguyễn Bính trầm mặc, Xuân Diệu cháy bỏng với Xuân thì bên bờ sông Đuống có lẽ Hoàng Cầm là người chung thủy với mùa Xuân hơn ai hết. Hoàng Cầm không những nếm trải mùa Xuân bằng chất thơ thời niên thiếu mà qua bao vật vã của đời thực, ông chợt nhận ra rằng mùa Xuân chỉ còn trong ước mơ, trong mộng mị. Vẫn là bống bang ngày cũ nhưng tiếng vọng hạnh phúc mỗi ngày một xa, xa hiu xa hắt và khó nắm bắt biết bao…mùa Xuân bây giờ đối với Hoàng Cầm như một thứ xa xỉ. Ông không còn mùa Xuân đích thực nữa từ khi mùa Xuân của Giai Phẩm đã đóng lại vĩnh viễn niềm hy vọng…trong bài Ứơc vọng mùa Xuân Hoàng Cầm viết Hoàng Cầm, Ước vọng mùa Xuân Tôi đã im rồi thôi không nói năngMưa chiều chưa đọng, nóng càng tăngMồ hôi sắp lụt phòng oi ảĐôi vợ chồng son khó chỗ nằmGió bống bang em về cõi ấyTôi còn hứng chịu trận mưa chanVí chăng đến lúc tôi thành đáChắc vẫn thầm thương khóc hợp tanXin người chớ rót lôi phong vũBão gấp trăm lần ngọn gió namChỉ muốn hứng mưa vừa tỉ lệNắng tung hoành xin bớt chói changGiả sử người em như lụa nõnTôi đi theo bất kể ôn hànĐến đâu cũng thấy em hiền dịuMây bốn phương trời xanh chứa chanKhí tượng đầy tin nắng đẹp tươiBụi mưa nhàn nhã thả chim trờiMong em ấm lạnh vừa phong độAnh cứ tầm Xuân lấm tấm vui. Nhà thơ Nguyễn Bính. Hình của Wikipedia. Photo courtesy of Wikipedia. Một trong những bài thơ Xuân đậm chất chuyện kể nhất phải kể đến bài Xuân Tha Hương của Nguyễn Bính. Có lẽ khó ai qua mặt được nhà thơ về cách kể chuyện chân phương nhưng lôi cuốn như Nguyễn Bính. Nhà thơ nói về nỗi niềm của kẻ xa nhà, xa quê như nhấp chung rượu đắng. Đắng của men hòa với đắng của ngậm ngùi nhung nhớ trong lòng khiến cái đắng lây sang cả người đọc thơ ông Nguyễn Bính, Xuân tha hương Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Ôi, chị một em, em một chị Trời làm xa cách mấy con sông Em đi trăng gió đời sương gió Chị ở vuông tròn phận lãnh cung Chén rượu tha hương, trời đắng lắm Trăm hờn nghìn giận một mùa đông Chiều nay ngồi ngắm hoàng hôn xuống Nhớ chị làm sao, nhớ lạ lùng... Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở Chị vẫn môi son vẫn má hồng? Áo rét ai đen mà ngóng đợi Còn vài hôm nữa hết mùa đông! Cột nhà hàng xóm lên câu đối Em đọc tương tư giữa giấy hồng Gạo nếp nơi đây sao trắng quá Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông Thiên hạ đua nhau mà sắm Tết Một mình em vẫn cứ tay không Vườn nhà Tết đến hoa còn nở Chị gửi cho em một cánh hồng Tha hương chẳng gặp người tri kỷ Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng... Chao ơi, Tết đến em không được Trông thấy quê hương thật não nùng Ai bảo mắc duyên vào bút mực Sòng đời mang lấy số long đong Người ta đi kiếm giàu sang cả Mình chỉ mơ hoài chuyện viễn vông Em biết giàu sang đâu đến lượt Nợ đời nặng quá gỡ sao xong? Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Tết này, ô thế mà vui chán Nhưng một mình em uống rượu nồng Rượu cay nhớ chị hồi con gái Thương chị từ khi chị lấy chồng Cố nhân chẳng biết làm sao ấy Rặt những tin đồn chuyện bướm ong Thôi, em chẳng dám đa mang nữa Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng Nàng bèo bọt quá, em lăn lóc Chấp nối nhau hoài cũng uổng công! Một trăm con gái đời nay ấy Đừng nói ân tình với thủy chung! Người ấy Xuân già chê gối lẻ Nên càng nôn nả chuyện sang sông Đò ngang bến dọc tha hồ đấy Quý hoá gì đâu một chữ đồng! Vâng, em trẻ dại, em đâu dám Thôi, để người ta được kén chồng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng... Nguyễn Bính Thiếu nữ hoài Xuân mơ cát sĩ Chịu làm sao được những đêm đông Khốn nạn, tưởng yêu thì khó chứ Không yêu thì thực dễ như không! Chị ơi, Tết đến em mua rượu Em uống cho say đến não lòng Uống say cười vỡ ba gian gác Ném cái chung tình xuống đáy sông Thiên hạ "chi nghinh Nam Bắc điểu" Tình đời "Diệp tống lãng lai phong" Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một chút lòng Sương muối gió may rầu rĩ lắm Còn vài hôm nữa hết mùa đông Xuân đến cho em thêm một tuổi Thế nào em cũng phải thành công Em không khóc nữa, không buồn nữa Đây một bài thơ hận cuối cùng Không than chắc hẳn hồn tươi lại Không khóc tha hồ đôi mắt trong Chị ơi, Em Cưới Mùa Xuân nhé? Đốt pháo cho thơm với rượu hồng Xa nhà xa chị tuy buồn thật Cũng cố vui ngang gái được chồng Em sẽ uống say hơn mọi bận Cho hồn về tận xứ Hà Đông Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Với lá thư này là tất cả Những lời tâm sự một đêm đông Thôn gà eo óc ngoài xa vắng Trời đất tàn canh tối mịt mùng Đêm nay em thức thi cùng nến Ai biết tình em với núi sông Mấy sông mấy núi mà xa được Lòng chị em ta vẫn một lòng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Cầu mong cho chị vui như Tết Tóc chị bền xanh, má chị hồng Trong mùa nắng mới sầu không đến Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng Chắc chị đời nào quên nhắc nhở - Xa nhà, rượu uống có say không? Hoa mai ngày Tết. Photo courtesy of ChaobacsyBlog. Bài thơ dài nhưng không tài nào ngưng ngang cho được. Ngưng lại thì có lỗi với nhà thơ, có lỗi với người chị của ông mặc dù nhiều người cho rằng bà chị kia chỉ là một sản phẩm tưởng tượng của Nguyễn Bính. Thì thôi, ngày Xuân cũng xin một lần để nhà thơ mát dạ… Sau thời của Thơ Mới, Nguyên Sa từ Pháp về mang theo hơi hướm của Paris, đến nỗi mùa Xuân trong thơ ông lạo rạo tiếng xe đạp và dòn tang thanh mía đường ngọt lịm mùa Xuân trên đường phố Sài Gòn. Nguyên Sa mang một mùa Xuân trong veo và nguyên trinh những bụi bậm, cùng tiếng còi xe, chiếc biển số nhà trở nên yêu dấu của chàng trai si tình trong mùa Xuân chói chang nắng phương Nam. Nguyên Sa Mùa Xuân buồn lắm em ơi Mùa Xuân buồn lắm em ơiAnh vẫn đạp xe từ Saigon lên trường đua Phú ThọĐạp xe qua nhà emNhìn vào ngưỡng cửaNhà số 20Anh nhớ má em hồng…Anh nhớ nhà em có cửa sơn xanhCó một hàng rào, có thầy, có mẹ…Có ngựa chạy trong trường đua, người đi ngoài phốNên anh đạp xe điRồi đạp xe vềMà chẳng có đôi ta…Mùa Xuân buồn lắm em ơiMỗi lần đạp xe về anh vẫn nghe lòng bỡ ngỡChiếc xe còn nguyên màu sơn xanhNhưng tâm hồn đã ngả sang màu sắt dỉBởi vì từ Saigon lên tận trường đua Phú ThọHết cả tiền uống một ly nước míaMà cũng không gặp emNên khát đắng linh hồnKhông phải anh ngại đường xá xa xôiAnh cần gì đường dàiAnh cần gì nước míaAnh cần gì hoa thơm và chim cười trong lá biếcCũng chẳng cần cỏ thêu xanh cánh đồng xa biền biệtNhưng làm sao không có bóng hai người đè lên cỏ úaĐể anh nghe em cười mà thấy cả mùa Xuân…Làm sao chỉ có một mình anhVừa đạp xe,vừa ngâm thơ, mà đường vẫn dài…Ngửa mặt lên cao,trời xanh biêng biếcLàm sao em không ngó xuống linh hồn?...Sao mùa Xuân mà chẳng có mưa bayChẳng có người đi bên cạnh cầm tayAnh chẳng được hôn lên trán ân tìnhVà nói năng những lời vô nghĩa… Đường hoa Nguyễn Huệ. Hình do nguoisaigon tặng RFA Đường hoa Nguyễn Huệ. Hình do nguoisaigon tặng RFA Nguyên Sa vừa thèm ly nước mía vừa làm thơ, cô gái nào mà không bật cười trước cái duyên mặn mà của chàng trai này? Mùa Xuân dù ở đâu cũng chỉ tươi tắn khi mình yêu và được yêu, Nguyên Sa nói vậy nhưng trong lời lẽ của chàng người nghe đánh hơi được cái hạnh phúc bất ngờ phía sau ly nước mía dễ thương kia. Mùa Xuân vì thế cùng với Nguyên Sa dạo phố, và mùa Xuân làm sao có thể từ chối một cử chỉ tỏ tình lạ lẫm và tội nghiệp đến vậy? Mùa Xuân đến đây bất giác mỉm cười và chúng ta, những người đang nghe thi sĩ ca tụng mùa Xuân chắc có lẽ cũng lây sang niềm hạnh phúc này chăng? Theo dòng thời sự Ngày Xuân nói chuyện Tết Slideshow Đường hoa Nguyễn Huệ 2011 Sài Gòn đón Xuân 2011 Các nhạc bản phổ thơ Đinh Hùng Tình thơ Nguyên Sa Những ca khúc phổ thơ Nguyễn Bính Những ca khúc phổ thơ Nguyễn Bính tiếp theo Xuân, Tình và Tuổi trẻ Hoàng Cầm với Lá Diêu bông Khúc Nhạc Ngày Xuân
Nguyễn Bính 1918 – 1966 là nhà thơ lãng mạn tôi yêu thích, từ khi ông xuất hiện trở lại trên văn đàn Việt Nam sau đổi mới năm 1987… Trước kia, Nguyễn Bính chỉ được trích với những bài viết sau 1954 như “Đêm sao sáng” hay “Chiều thu”, người ta vẫn nhận ra một giọng điệu thơ quen thuộc của “thi sĩ chân quê” sự bình dị làm nên cái say người của thơ Nguyễn Bính. Nguyễn Bính đã tạo ra một trường thơ riêng trong Phong trào Thơ Mới 1932 – 1945 khi thổi hồn lãng mạn thật sự về với “hương đồng gió nội” Hoa chanh nở giữa vườn chanh Thầy u mình với chúng mình chân quê… Một trong những nét đặc sắc của thơ Nguyễn Bính là thơ Xuân, nó khiến ta liên tưởng đến một bầu không gian thật sự trong trẻo rộn ràng vào xuân của làng quê Việt Nam. Cứ thử mường tượng thơ Nguyễn Bính như một nét trang điểm cho hồn Tết Việt cùng với bánh chưng xanh, câu đối đỏ và cây nêu, tráng pháo. Thơ Xuân Nguyễn Bính mang theo nỗi niềm hoài niệm của một thế giới yên bình êm ả với những người dân quê chất phác đôn hậu Ở đây vô số những giời xanh Với những con sông chảy rất lành Với những tâm hồn nghe rất đẹp Cùng chung sống dưới mái nhà tranh Sao chẳng về đây có bạn hiền Có hương, có sắc, có thiên nhiên Sống vào giản dị, ra tươi sáng Tìm thấy cho lòng một cảnh tiên… Sao chẳng về đây? Nao lòng chúng ta là những câu thơ thật đẹp về không gian tươi sáng với lũy tre làng, với thắt lưng xanh Cỏ nằm trên mộ đợi Thanh minh Tôi đợi người yêu đến tự tình Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy Bắt đầu là chiếc thắt lưng xanh… Mùa xuân xanh Nhưng ấm áp thân tình và gợi nhiều hương vị Tết, không khí xuân nhất phải nói đến bài thơ Xuân về của Nguyễn Bính Đã thấy Xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng, Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong. Từng đàn con trẻ chạy xun xoe Mưa tạnh trời quang nắng mới hoe Lá nõn, nhành non, ai tráng bạc? Gió về từng trận, gió bay đi… Thong thả nhân gian nghỉ việc đồng Lúa thì con gái mượt như nhung Đầy vườn hoa bưởi, hoa cam rụng Ngào ngạt hương bay bướm vẽ vòng. Trên đường cát mịn một đôi cô, Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa Gậy trúc dắt bà già tóc bạc, Tay lần tràng hạt niệm nam mô. Không gian làng quê, phong tục tập quán, nét dân dã và sức sống thiên nhiên đã được phác họa đầy đủ trong bài thơ này. Một “bức tranh quê” bằng thơ sống động và đủ khả năng đánh thức chất “người nhà quê” ở những ai đã từng sinh ra lớn lên và ra đi từ một vùng quê. Nguyễn Bính nhà quê là hồn, là cốt của thơ Nguyễn Bính. Rũ sạch lớp bụi trần kiêu bạc ở Nguyễn Bính giang hồ thì ta vẫn thấy con-người-nhà-quê hiện ra trọn vẹn. Dù cho có mượn hơi rượu nói lên cái phẫn chí của một lớp người quyết dứt áo ra đi để đổi đời thay phận thì cuối cùng cái tâm thức làng quê vẫn khiến Nguyễn Bính day dứt khi nhớ về cái thuở “đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng”, cái thuở “tràn những thơ ngây ngập cảm tình”… Nguyễn Bính đã từng có bao nhiêu xuân tha hương với nỗi sầu cố xứ, làm sao mà không cảm thấy lòng mình se sắt lại khi nhớ cảnh đi chùa đầu nằm, dịu dàng dáng thôn nữ “Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa”. Cái lạnh giá nơi đất khách hay nỗi niềm cô đơn nơi gác trọ làm sao mà không khỏi ao ước được cảm nhận không khí xuân quê hương chỉ qua một làn gió mùa xuân ấm áp “Đã thấy xuân về với gió đông…”.Hình ảnh xuân trong thơ Nguyễn Bính tươi tắn, nhưng ẩn chứa nỗi lòng sầu xứ Chén rượu tha hương, trời, đắng lắm Trăm sầu nghìn hận suốt mùa đông… để rồi Nguyễn Bính chỉ còn biết nhắn gửi lòng mình qua thơ Xuân này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng… Bởi vậy, mùa xuân của Nguyễn Bính là niềm vui khi được sống với những bóng những hình của mùa xuân năm cũ cùng với bao hương vị xưa của làng quê thân thiết, nhưng luôn phảng phất nỗi buồn của ly khách nhớ quê… Đôi khi, sống trong thời hiện đại, giữa những cao ốc, những căn phòng ấm, mở cửa ra hóng gió, lên sân thượng ngắm hoa… chúng ta bất chợt có chút chạnh lòng khi trong hơi gió mang theo nỗi hoài niệm xuân Nguyễn Bính Đã thấy xuân về với gió đông… Quy Nhơn, 17 tháng Chạp Quý Tị Trần Hà Nam